Hiển thị các bài đăng có nhãn TIN GIÁO DỤC. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TIN GIÁO DỤC. Hiển thị tất cả bài đăng

29/10/11

Hồi chuông cảnh báo về chất lượng giáo dục



Chất lượng
Chất lượng
Liên quan việc Nam Định không tuyển công chức là người tốt nghiệp đại học ngoài công lập, Thứ trưởng Bộ GD&ĐT Bùi Văn Ga khẳng định, đó là hồi chuông cảnh báo chất lượng giáo dục của những trường ngoài công lập.
Thứ trưởng Bùi Văn Ga cho biết: Không nên phân biệt đối xử giữa người tốt nghiệp trường đại học (ĐH) công lập (CL) và ĐH ngoài công lập (NCL) bởi lẽ, về mặt pháp lý, các loại bằng cấp này là như nhau.
Hơn nữa, một trường, dù là CL hay NCL, đã được phép đào tạo thì phải là đảm bảo một số điều kiện nhất định nào đó như cơ sở vật chất, đội ngũ, chương trình...; ngay cả chất lượng đầu vào của thí sinh cũng đã được khống chế bằng điểm sàn.
Bằng cấp mới chỉ là một thông số đầu tiên, chưa nói được nhiều về chất lượng người lao động. Người tuyển dụng nên tùy mức độ yêu cầu cao thấp khác nhau có thể quyết định chọn người qua nhiều phương pháp khác nhau để lựa chọn người phù hợp.
Dư luận cho rằng, sau Đà Nẵng và Nam Định, rất có thể còn có nhiều tỉnh khác sẽ nói không với một số loại bằng cấp. Ý kiến của ông về vấn đề này?
Khi các tỉnh lên tiếng như vậy, tất nhiên tôi không ủng hộ cách làm không công bằng như thế. Nhưng, phải nói đó cũng là một hồi chuông cảnh báo cho các trường, phải nâng cao chất lượng hơn nữa. Cụ thể ở đây, các trường NCL phải tuân thủ các quy định của Bộ về chất lượng đào tạo, về điểm sàn (ĐS). Không thể đòi hỏi ĐS cao thấp khác nhau như vừa qua mà phải tuân thủ ĐS chung nếu muốn uy tín như nhau.
chất lượng
(minh họa)
Đặc biệt các trường phải đánh giá thực chất trình độ của học sinh, không thể để hiện tượng “đầu vào bằng ĐS; đầu ra toàn khá giỏi”, trở thành hiện tượng “lạm phát khá giỏi” đã từng bị công luận phê phán. Các trường CL điểm đầu vào cao thế nhưng chỉ có khoảng 20-30% sinh viên khá giỏi là may lắm, trong khi các trường NCL khá giỏi nhiều quá khiến người ta sẽ có cách nghĩ khác đi.
Vậy vấn đề bằng cấp có giá trị như nhau hay không, có được đưa vào dự thảo Luật Giáo dục sắp tới, thưa ông?
Chủ trương là giao cho các trường ĐH in và cấp phát văn bằng chứ Bộ không quản lý việc cấp phát văn bằng nữa. Luật GD trước đây quy định các loại văn bằng như nhau nhưng Luật GD ĐH tới đây sẽ để chất lượng bằng cấp gắn liền với tên tuổi các trường.
Các trường in bằng ra phát bằng và chịu trách nhiệm về chất lượng của mình. Các nhà tuyển dụng và xã hội sẽ dựa vào tên trường và chất lượng người được tuyển để biết chất lượng đào tạo của trường đó. Chất lượng của các trường khác nhau nhưng về mặt pháp lý, văn bằng là như nhau.
Tại sao Bộ GD&ĐT không mạnh tay đóng cửa các trường ĐH mà vẫn tiếp tục giao chỉ tiêu tuyển sinh cho một số trường không tuyển sinh đủ trong nhiều năm hoặc có vấn đề về tổ chức khiến dư luận băn khoăn?
Việc giao chỉ tiêu tuyển sinh hằng năm của Bộ GD&ĐT căn cứ vào 2 tiêu chí quan trọng là số lượng giảng viên và diện tích mặt bằng đảm bảo cho một sinh viên. Có chỉ tiêu không có nghĩa là tuyển sinh đủ chỉ tiêu vì còn phụ thuộc vào ngành học có thu hút học sinh hay không.
Hiện nay, Bộ GD&ĐT cũng đang có đoàn kiểm tra đi thanh tra tình hình thực hiện nghị quyết 50 của Quốc hội khóa 12 về điều kiện đảm bảo chất lượng. Những trường không có đất đai, không hoặc vay mượn tạm cơ sở vật chất thì Bộ sẽ có biện pháp xử lý.
Cám ơn ông.

Về thông tin TPHCM đang kiểm tra trình độ ngoại ngữ của giáo viên các cấp. Thứ trưởng Bùi Văn Ga cho biết:
Việc tỉnh này hay tỉnh kia dùng các biện pháp để kiểm tra đánh giá chất lượng giáo viên là sự cá biệt của địa phương chứ không phải chủ trương chung trong toàn ngành.
Cũng theo Thứ trưởng Bùi Văn Ga, kiểm tra môn ngoại ngữ hay bất cứ môn nào khác là để biết trình độ giáo viên để khắc phục, nếu cần thiết, và bồi dưỡng, nâng cao trình độ chứ không phải không đạt là không dạy học nữa.
Kiểm tra 4 kỹ năng là rất khó. Giáo viên đạt được mức độ nào đó, không đạt tối đa thì vẫn được giảng dạy ở một vài kỹ năng là tùy địa phương quyết định và không phải là quy định bắt buộc.

                                                                                                                                        Theo Tổng hợp 24

19/10/11

Cậu học trò ba lần thủ khoa sẽ du học tại Pháp

Lê Minh Khiết (Quảng Ngãi), thủ khoa ĐH Y dược và Ngoại thương TP HCM đã nhận học bổng toàn phần hơn 1,5 tỷ đồng của Tập đoàn dầu khí quốc gia Việt Nam để sang Pháp học ngành cơ khí. 


Khiết sẽ theo chuyên ngành cơ khí để khi tốt nghiệp trở về làm việc lâu dài trong ngành dầu khí Việt Nam.
Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi Cao Khoa cho biết, Lê Minh Khiết là một trong 5 sinh viên của Quảng Ngãi được Tập đoàn dầu khí Việt Nam trao học bổng du học đại học ở Pháp.
Hiện tỉnh đã gửi văn bản đề nghị tập đoàn miễn số tiền ký quỹ khoảng 300 triệu đồng (theo quy định của ngành dầu khí) nhằm tạo điều kiện cho Khiết du học tại Pháp.
Lê Minh Khiết (trái)- cậu học trò ba lần thủ khoa bên cô giáo chủ nhiệm và bạn cùng lớp Võ Thị Thu Huệ, Thủ khoa trường Đại học Sư phạm TP HCM. Ảnh: Trí Tín
Lê Minh Khiết (trái) bên cô giáo chủ nhiệm và bạn cùng lớp Võ Thị Thu Huệ, thủ khoa ĐH Sư phạm TP HCM. Ảnh: Trí Tín
Đỗ thủ khoa THPT trường chuyên Lê Khiết, Lê Minh Khiết quê ở xã Nghĩa Kỳ, huyện Tư Nghĩa, nằm trong top 5 thí sinh thủ khoa ĐH Y Dược TP HCM với 29,5 điểm và là thủ khoa ĐH Ngoại thương TP HCM với 28,5 điểm.
Trao đổi với VnExpress, Khiết cho biết trước mắt sẽ học tiếng Pháp trong thời gian 8 tháng tại Hà Nội, sau đó mới chọn trường để du học ở Pháp.
Dự kiến đến tháng 6/2012, Khiết sẽ sang Pháp học ngành cơ khí. Tuy nhiên em ao ước: "Nếu tập đoàn dầu khí quan tâm xem xét, em sẽ chọn học ngành y tại Pháp. Em tin rằng sau này trở thành bác sĩ vừa có thể chăm sóc sức khỏe cho đội ngũ kỹ sư, chuyên gia trong ngành dầu khí vừa phù hợp với ý nguyện em từng mơ ước".
Với thành tích học tập xuất sắc, đạt giải ba Toán máy tính khu vực miền Trung - Tây Nguyên, năm học 2010-2011 Khiết từng được ĐH FPT cấp chứng nhận học bổng toàn phần trị giá 9.900 USD kèm theo khóa học tiếng Anh dự bị.
Trí Tín

10/10/11

Bé gái 11 tuổi nhận học bổng 2 tỷ đồng


Với học bổng 2 tỷ đồng do trường Trường quốc tế Anh Việt trao tặng, em Phạm Thanh Ngọc sẽ có điều kiện hoàn thành các cấp học trong vòng 7 năm.

Em Phạm Thanh Ngọc đang đọc sách tại thư viện của trường. (Ảnh do nhà trường cung cấp)
Em Ngọc (sinh năm 2000, ngụ tại Tam Bố, Di Linh, Lâm Đồng) nhận được học bổng này sau khi trải qua phần thi Toán lớp 12 do Hội đồng nhà trường đề ra.

Bà Nguyễn Thị Thu Hằng, Trưởng Phòng tuyển sinh của trường cho biết thêm: hiện em Thanh Ngọc đã được trường xếp vào học lớp 7 theo đúng độ tuổi.

Tại đây, Thanh Ngọc cùng với các học sinh khác đang được theo học các môn học bằng tiếng Anh, đối với các môn Văn, Sử, Địa… được học bằng tiếng Việt.

Riêng môn Toán học, Thanh Ngọc được gửi sang học chung với các anh chị lớp 12 và lớp 13 (với một thời khóa biểu đặc biệt giành riêng cho Thanh Ngọc) để em có môi trường phát huy tối đa khả năng.

Trước đó, em Thanh Ngọc từng xin học thẳng lên lớp 12 nhưng không được chấp thuận.

Ngày 24/8, UBND tỉnh Lâm Đồng đã có công văn chỉ đạo Sở GD&ĐT tỉnh này chủ trì phối hợp với các cơ quan liên quan tiến hành kiểm tra, thẩm định năng lực cũng như sức khỏe của em, đồng thời có báo cáo đề xuất cho UBND tỉnh hướng giúp đỡ, hỗ trợ em được học hành bài bản.

Ngày 15/9, Sở GD&ĐT Lâm Đồng lại giao việc này cho Phòng GD&ĐT huyện Di Linh tìm hướng giúp đỡ cho em Phạm Thanh Ngọc. Tuy nhiên cho đến nay vẫn chưa có một phương án tối ưu nhằm bồi dưỡng kiến thức, để trong tháng 10 này sẽ tổ chức kỳ thi kiểm tra chính thức cho em hoàn thành bậc tiểu học.

Ngày 18/6, Phó phòng GD&ĐT huyện Di Linh Huỳnh Thị Tuyết (phụ trách tiểu học), cùng một số cán bộ liên quan của Phòng GD&ĐT huyện Di Linh cũng đã tiến hành kiểm tra thử trình độ của em Thanh Ngọc để tìm hướng giúp đỡ, nhưng trong quá trình kiểm tra không phát hiện em có sự nổi trội so với những học sinh cùng tuổi. Tuy vậy Phòng vẫn tiếp tục tìm cách để bồi dưỡng kiến thức để tiến hành kiểm tra và đưa em đến trường để em phát huy khả năng của mình.

Theo bà Tuyết, kết quả hai bài kiểm tra môn Toán và Tiếng Việt (chưa đạt điểm 5) của em Thanh Ngọc là chưa chính xác.

"Đó mới chỉ là đề kiểm tra sơ bộ chứ chưa phải là chính thức. Mà đã là sơ bộ thì chỉ công nhận sơ bộ chứ đâu có thể nói là kết quả được, ngay như hôm đó nếu em có làm được điểm 10 thì cũng không thể công nhận kết quả đó được vì chỉ là kiểm tra sơ bộ" - bà Tuyết nói.
Theo Võ Trang 
VietNamNet

Vài suy nghĩ về tuyên dương trong giáo dục và Olympic Toán


(Dân trí) - Chủ đích của giáo dục là tạo điều kiện cho mọi trò đều nên người và thành đạt, chứ không phải tạo ra những trò giỏi và trò kém. Có thể định nghĩa ... một cách triết lý: “Dạy trẻ là giúp trẻ thành người tự do”.
Chất keo nhân bản
Phạm trù này gồm nhiều khía cạnh: tự do không lệ thuộc ai, tự do trong tất cả các lựa chọn, có tri thức để tự lập, biết suy nghĩ để thành người tử tế, có đạo đức, có luân lý và là người hạnh phúc.

Trào lưu giáo dục đó được xem là trào lưu giàu nhân bản.

Muốn thế, trường học, trong giới hạn của khả thi phải dùng phương pháp lấy trò làm cơ sở, tôn trọng học trò, dùng giáo dục linh hoạt tùy theo đặc thù của học trò, không chấm điểm xếp hạng, không tạo áp lực...

(nguồn ảnh: internet)

Trường học không phải là một sân bóng đá, phải có đội thắng và đội thua. Trường học cũng không phải là một “lò rèn” những chú lính chì.

Về y khoa, bất cứ một bác sĩ  thần kinh nào cũng sẽ nói rằng não của trẻ rất uyển chuyển- plasticité neuronale - ta “nhào nặn” thế nào cũng được. Khả năng tiếp thu của các cháu rất lớn, nếu dạy chuyên thì các cháu sẽ chuyên. Nhưng có thể các cháu chỉ chuyên Toán, chuyên Vật lý hay chuyên Tin học… mà không chú trọng đến những môn còn lại. Như vậy sau trường chuyên, các cháu sẽ ra thế nào? Trách nhiệm đó là trách nhiệm của người đi dạy.

Bài viết tranh luận của bạn về vấn đề này xin gửi đến Diễn đàn Dân trí qua địa chỉ email:thaolam@dantri.com.vn
Ở châu Âu, chúng tôi đã chứng kiến nhiều trường hợp của các lực sĩ sau thời Olympic vàng son, lớn tuổi hơn với thời gian dễ rơi vào tình trạng nghiện rượu hay ma túy rồi sống cuối đời thảm thương.

Đối với các em học sinh thì không đến nỗi như thế. Sau khi đi thi Olympic về, có thể  các em được thử thách và rèn luyện, được trao huy chương, có bằng, thấy tự hào và thích thú. Nhưng rất có thể các em chưa cảm nhận rõ ý nghĩa sâu xa của việc học và chưa có thói quen học tập không vị lợi, không vì danh hiệu này danh hiệu nọ, mà vì sự hứng thú, vì yêu thích khám phá những tri thức mới mẻ.

Dạy theo trường chuyên có thể ta sẽ tạo ra một số học sinh chỉ học và làm việc với mục tiêu được tuyển chọn đi thi học sinh giỏi cấp quốc gia, thi Olympic và sẽ giành được giải, được tuyên dương. Như vậy có thể vô tình tạo ra một thế hệ chuộng khen thưởng hình thức chứ không hẳn vì yêu khoa học, thích tìm tòi hiểu biết và thấm nhuần những giá trị nhân bản (“có thể” thôi vì chưa kiểm chứng).

Mà tính nhân bản lại là một “chất keo” rất cần cho một xã hội an lành trong đó mọi người tử tế với nhau chứ không phải đua chen, người này phải loại người kia để chiếm hạng cao.

Tổ chức trường chuyên lại tốn kém, mà chỉ đào tạo một thiểu số, đào tạo “đặc biệt” để đi thi Olympic.

Cuộc thi chơi

Theo cách xếp hạng của GS Nguyễn Văn Tuấn, Việt Nam đứng thứ 22, Bỉ thứ 29 và Phần Lan - một trong những nước có nền giáo dục trung học tốt nhất thế giới, hạng 39 (có thể xem trên http://nguyenvantuan.net/science/4-science/1321-thu-xep-hang-olympic-toan-cho-viet-nam). Ở Bỉ và Phần Lan không có trường chuyên.

Olympic Toán là một cuộc thi chơi, nếu mọi người cùng đồng ý với nhau như thế thì mọi viêc sẽ tốt đẹp, như cuộc thi “đố vui” trên TV. Đứng hạng cao trong một cuộc thi chơi không có nghĩa là trình độ giáo dục của quốc gia ấy cao. Có một vài người giỏi, nhưng một cây không che hết cánh rừng – l'arbre ne cache pas la forêt!

Một Đặng Thái Sơn không có nghĩa là cả nước giỏi nhạc cổ điển. Ta hãnh diện vì Đặng Thái Sơn, nhưng tôi sẽ hãnh diện hơn nữa nếu cả nước biết, dù một tí thôi, xướng âm.  
Tôi vốn tha thiết đến giáo dục cho quảng đại quần chúng và ít chú ý đến 2 hay 3% trong đồ thị hình cái chuông (courbe de Gauss) phần những người xuất chúng hay những người tệ nhất. Vả lại, các cháu được tuyên dương ở các Olympic Toán chưa hẳn là xuất chúng. Đi đường dài mới biết ngựa hay ...

                                                                       Nguyễn Huỳnh Mai
                                                                              Liège Bỉ

LTS Dân trí - Vốn là nhà nghiên cứu về xã hội học trong giáo dục và y tế, qua bài viết ngắn trên đây,  tác giả đã trình bày rõ quan điểm nhân bản của mình về giáo dục. Đây cũng là mục tiêu quan trọng hàng đầu của giáo dục trong thời đại ngày nay vì tính nhân bản được coi là “chất keo” rất cần thiết cho mọi người chung sống với nhau trong một xã hội tiến bộ và yên bình.

Từ quan điểm đó, tác giả cho rằng không nên tổ chức trường chuyên vừa tốn kém vừa không đạt được mục tiêu phát triển toàn diện cho học sinh. Thậm chí còn làm cho học sinh học lệch, muốn học giỏi để được chọn vào đội tuyển và đạt giải cao trong các kỳ thi học sinh giỏi trong nước và quốc tế. Giáo dục theo cách đó dễ tạo ra một lớp trẻ “háo danh” ngay từ khi ngồi trên ghế nhà trường, mà thiếu sự đam mê học tập một cách tự nhiên, tự tìm thấy sự hứng thú và say sưa học tập vì ham hiểu biết, muốn tìm tòi khám phá cái mới…chứ không vì những danh hiệu hình thức nào hết.

Cũng vì vậy, không nên đánh giá quá cao về các kết quả đạt được ở các kỳ thi Olympic quốc tế. Chúng ta chưa thể yên tâm tự hào về nền giáo dục của nước nhà vì được xếp thứ 22 trong kỳ thi Olympic Toán,  trong khi Phần Lan có nền giáo dục phổ thông đứng hàng đầu thế giới chi xếp thứ 39!

Hụt nguồn giáo viên tiếng Anh


Dù Bộ GD-ĐT đã chấp nhận hạ chuẩn, nhưng đến năm thứ hai triển khai đề án dạy ngoại ngữ bậc tiểu học, các trường vẫn không tìm đâu ra giáo viên, nhất là giáo viên đạt trình độ B2, có nghiệp vụ sư phạm và khả năng gắn bó lâu dài với nghề.

Một buổi học tiếng Anh của học sinh lớp 3 Trường tiểu học Phan Đình Phùng, Q.3, TP.HCM. Đây là một trong chín trường tại TP.HCM được chọn thí điểm dạy tiếng Anh từ lớp 3.
Sau khi thực hiện thí điểm chương trình tiếng Anh lớp 3 vào năm học trước ở 18 tỉnh, thành với gần 100 trường tiểu học, năm học 2011- 2012 Bộ GD-ĐT tiếp tục triển khai thí điểm chương trình tiếng Anh lớp 4 ở các trường trên và mở rộng dạy tiếng Anh lớp 3 ở những nơi đủ điều kiện.
Mỗi trường một giáo viên
Để chuẩn bị cho việc dạy tiếng Anh thí điểm năm học 2010-2011, có 150 giáo viên dạy tiếng Anh được chọn từ các trường tiểu học trên cả nước để kiểm tra trình độ. Tuy nhiên, trong số này chỉ 92 giáo viên đáp ứng được yêu cầu của chương trình tiếng Anh tiểu học mà Bộ GD-ĐT đang thực hiện (đạt trình độ B2, tương đương 500 điểm TOEFL). Với trên 90 trường thực hiện thí điểm tiếng Anh lớp 3 năm trước, trung bình mỗi trường chỉ có khoảng một giáo viên tiếng Anh đạt chuẩn đảm nhiệm. Đó là chưa kể khả năng đáp ứng về nghiệp vụ sư phạm, khả năng thích ứng phương pháp dạy tiếng Anh cho đối tượng học sinh tiểu học...
Bất cập cơ chế
Cô Phạm Thị Yến, hiệu trưởng Trường tiểu học Thành Công B, Hà Nội, cho biết Hà Nội cho định biên mỗi trường có một giáo viên biên chế tiếng Anh trong khi trường có tới 31 lớp học. Để có giáo viên dạy chương trình thí điểm và chương trình tiếng Anh tự chọn, ngoài một giáo viên biên chế, trường phải ký hợp đồng với hai giáo viên khác. Nhưng để có tiền trả lương cho giáo viên là việc phải cân nhắc.
Bên cạnh đó, theo ông Phạm Xuân Tiến - trưởng Phòng giáo dục tiểu học Sở GD-ĐT Hà Nội, do nguồn thu hạn chế (chủ yếu dựa vào khoản thu học buổi thứ hai), nhiều trường chỉ có thể trả 17.000 đồng/tiết và trả theo tiết cho giáo viên hợp đồng. Về việc tuyển dụng giáo viên tiếng Anh, một chuyên viên của Phòng GD-ĐT huyện Chương Mỹ, Hà Nội nói: “Chúng tôi làm việc với phòng nội vụ để xin biên chế cho giáo viên tiếng Anh, họ vẫn khăng khăng cho rằng tiếng Anh tiểu học là tự chọn, không thể bổ sung biên chế”.
Năm học 2011-2012, để có giáo viên triển khai thí điểm tiếp chương trình tiếng Anh lớp 4 đồng thời mở rộng dạy tiếng Anh lớp 3, Bộ GD-ĐT đã phải có giải pháp tình thế là chấp nhận những giáo viên có trình độ cận B2 dạy chương trình tiếng Anh lớp 3. Những giáo viên này phải vừa dạy vừa học để đạt chuẩn. Tuy nhiên, trên thực tế việc mở rộng dạy tiếng Anh ở các trường tiểu học vẫn khó do bài toán giáo viên không giải quyết được.
Là nơi có lợi thế hơn nhiều tỉnh thành về nguồn giáo viên tiếng Anh, nhưng năm học trước 20 giáo viên thủ đô Hà Nội được kiểm tra trình độ thì chỉ chín người đạt yêu cầu. Với số giáo viên khiêm tốn này, Hà Nội chỉ có tám trường tiểu học tham gia dạy thí điểm trong khi có tới gần 700 trường tiểu học. Số giáo viên này năm nay lại tiếp tục dạy thí điểm lớp 4.
Không được đào tạo bài bản
Theo hiệu trưởng nhiều trường tiểu học ở Hà Nội, nhà trường phối hợp với các đơn vị giáo dục tổ chức các chương trình tiếng Anh khác nhau. Nguồn giáo viên tiếng Anh dạy các chương trình này có đủ, nhưng để thực hiện chương trình tiếng Anh do Bộ GD-ĐT triển khai với yêu cầu cao về giáo viên thì chưa thể đáp ứng.
Nguồn giáo viên dạy các chương trình tiếng Anh trong các trường tiểu học hiện nay rất đa dạng, có người tốt nghiệp đại học, cao đẳng sư phạm chính quy hoặc tại chức, có người không có nghiệp vụ sư phạm. Hầu như không có giáo viên được đào tạo bài bản ngay từ đầu để dạy tiếng Anh tiểu học, chủ yếu giáo viên dạy tiểu học trong diện biên chế đều là giáo viên tiếng Anh bậc trung học, do dư thừa được điều động xuống dạy tiểu học.
Năm học 2011-2012, với hi vọng mở rộng diện thực hiện đề án tiếng Anh ở 150 trường, Hà Nội đã yêu cầu các quận, huyện rà soát để cử khoảng 5 giáo viên/quận, huyện đi học bồi dưỡng để có chứng chỉ công nhận trình độ tiếng Anh. Thế nhưng, H.N., một giáo viên tiểu học ở huyện Chương Mỹ, thừa nhận: “Việc bồi dưỡng để nâng cao trình độ thường xuyên thì được, nhưng bồi dưỡng để đạt chuẩn B2 trong thời gian ngắn quá khó, nếu không nói là bất khả thi”.
Tỉnh Ninh Bình năm trước chỉ có duy nhất một trường tiểu học tham gia dạy tiếng Anh thí điểm. Bởi vì, theo lãnh đạo sở GD-ĐT tỉnh này, sở “không tìm được giáo viên đạt chuẩn”. Sau một năm tình hình này vẫn không khả quan hơn, dù Bộ GD-ĐT đã có chủ trương “mềm hóa” yêu cầu về trình độ giáo viên.
Tại Hòa Bình, theo bà Nguyễn Thị Hồng Diễm - chuyên viên phụ trách mảng này của Sở GD-ĐT tỉnh, hầu hết giáo viên dạy tiếng Anh tiểu học ở Hòa Bình hiện nay cũng là giáo viên tiếng Anh dôi dư của cấp THCS chuyển xuống. Dù các giáo viên đều có trình độ cao đẳng sư phạm tiếng Anh, thậm chí nhiều người còn có bằng đại học tại chức, nhưng để đạt yêu cầu của Bộ GD-ĐT họ cần được bồi dưỡng thêm.
Trong cuộc sát hạch của Bộ GD-ĐT về trình độ tiếng Anh, tỉnh Hòa Bình có tám giáo viên của năm trường tiểu học đi thi, nhưng chỉ ba người đạt yêu cầu. Theo bà Diễm, năm học này ba giáo viên trên tiếp tục dạy thí điểm tiếng Anh lớp 4. Ngoài ra sẽ triển khai việc dạy tiếng Anh lớp 3 ở chín huyện và thành phố, mỗi nơi có 2-3 trường. Để có giáo viên đảm nhiệm, Sở GD-ĐT Hòa Bình đã khảo sát, chọn lọc từ gần 200 giáo viên (tính cả biên chế, hợp đồng) để có kế hoạch đưa đi bồi dưỡng, số giáo viên được bồi dưỡng tới tháng 1-2012 mới được tổ chức thi lấy chứng chỉ.
Tại Hải Dương, trong khoảng 700 giáo viên, chỉ có chục người vượt qua đợt sát hạch đầu tiên của Bộ GD-ĐT. Trong số những người trượt, có người chưa đạt trình độ B1 nhưng vẫn đang dạy tiếng Anh theo chương trình tự chọn ở trường tiểu học.
Theo Thư Hiên - Vĩnh Hà
Tuổi Trẻ

7/2/11

Cậu sinh viên từ bỏ giấc mơ Mỹ


Từ chối lời mời làm việc tại Google - một trong những gã khổng lồ Mỹ với mức lương 8.000 đôla, chưa kể nhà, xe... Nguyễn Xuân Tài cùng nhóm bạn của mình tự lập công ty riêng, miệt mài làm việc tới 16 giờ mỗi ngày.
Sinh năm 1983 ở vùng quê nghèo của Nghệ An, kinh doanh cũng không phải lĩnh vực ước mơ từ nhỏ, Tài đặt chân vào thương trường rất tình cờ. “Em chỉ có một niềm đam mê lớn nhất ấy là khám phá công nghệ”, Tài tâm sự.
Năm 14 tuổi, lần đầu tiên xem tivi trên chuyên mục quảng cáo có hình ảnh chiếc máy tính ở một cửa hàng vàng, Tài tò mò muốn biết nó là cái gì. Trong đầu cậu luôn đặt ra các câu hỏi người ta sẽ làm gì với chiếc máy tính và Tài luôn đau đáu một điều phải đi đến tận cùng để khám phá những điều bí ẩn từ sản phẩm công nghệ này. Niềm đam mê công nghệ hình thành trong Tài từ đó. Và năm lớp 7, cậu bé vùng quê Nghệ An này đã biết tự mua các thiết bị về để lắp cho mình một chiếc radio.
“Hồi đó, máy tính rất đắt, nó bằng 4 mảnh đất rộng 500 m2. Do vậy, phải mất rất lâu sau đó, em mới được chạm vào chiếc máy vi tính, nó là của bố cậu bạn thân”, Tài cho biết.
997864321_Nguyen_Xuan_Tai_5B1_5D
Tổng giám đốc Socbay.com - Nguyễn Xuân Tài.
Chiếc vi tính đầu tiên mà Tài được thấy và tiếp cận là một máy Compaq 486 ở nhà một người bạn tên là Giang. Tài hay đến học chung với bạn và phát hiện bố Giang quản lý rất chặt chiếc máy tính. Muốn vào phòng để máy tính ở tầng hai thì phải lên bằng cầu thang mà bố Giang thì thường xuyên ngồi gần đó. Vì vậy, cả Tài lẫn Giang cùng trèo lên mái nhà bên cạnh, sau đó bò sang mái nhà của Giang để đột nhập vào phòng để máy tính. Tài kể: “Để khỏi bị lộ, bọn em di chuyển rất nhẹ nhàng và cứ dùng máy khoảng 30 phút thì tắt máy một lần cho máy khỏi nóng. Bọn em học tin học theo kiểu như vậy suốt ba năm ròng...”.
Đam mê tin học là một chuyện song để hình thành nên tính cách, con người Tài như bây giờ phải kể đến 4 nhân vật khá quan trọng và là thành viên sáng lập của công ty - nơi anh đảm nhận vai trò Tổng giám đốc. Đó là 4 người bạn nối khố của Tài - Hồ Minh Đức, Đinh Nho Nam, Lê Văn Hùng và Nguyễn Hoàng Trung.
5 chàng trai xứ Nghệ này cùng sinh một năm và chơi thân với nhau từ nhỏ. Họ đam mê và theo đuổi ngành học công nghệ thông tin rồi cùng nhau lập công ty riêng Naiscorp và xây dựng cổng thông tin tìm kiếm có cái tên rất lạ Socbay.com, do chính Tài làm Tổng giám đốc. Có người gọi vui là “sốc-bậy”, có người đọc là “sốc-bay” đơn giản vì nó không có dấu. Song các thành viên là 5 bạn trẻ thuộc thế hệ 8X này chỉ giải thích ngắn gọn rằng cái tên Socbay ra đời dựa trên hình ảnh con sóc nhanh nhẹn, năng động cần cù, cặm cụi nhặt hạt dẻ - giống như công cụ tra cứu thông tin (search) mà các thành viên muốn gửi gắm tới cộng đồng những người yêu công nghệ.
1502471948_socbay
5 thành viên sáng lập Socbay tại trụ sở của Google, Mỹ.
Socbay ra đời dựa trên khát vọng xây dựng cổng thông tin tìm kiếm thuần Việt, trong suốt ba năm cuối đại học của 5 chàng trai xứ Nghệ. Họ đã cùng nhau nghiên cứu về công nghệ tìm kiếm, tập trung vào khả năng xử lý tiếng Việt và khối dữ liệu lớn. Đến tháng 7/2006, ngay sau khi tốt nghiệp đại học, nhóm quyết định thành lập riêng. Gia tài lúc bấy giờ là 5 chiếc máy tính, một căn phòng nhỏ để làm việc, toàn bộ tài sản này là của nhà tài trợ. Xác định thấy tiềm năng của công ty, nhiều quỹ đầu tư tìm đến hợp tác, Ban giám đốc trẻ đã quyết định chọn Quỹ Đầu tư mạo hiểm IDG và Softbank làm bạn đồng hành.
Cơ hội đến với 5 cậu sinh viên này khá nhanh và suôn sẻ cho đến một ngày, biến cố xảy ra. Đây cũng chính là bước ngoặt cuộc đời mà 5 chàng trai này phải đối mặt. “Chưa bao giờ bọn em đứng trước một lựa chọn khó khăn và tưởng chừng như vượt quá sức chịu đựng và lứa tuổi của bọn em lúc bấy giờ”, Tổng giám đốc Nguyễn Xuân Tài nhớ lại.
Sau đúng 3 tháng kể từ khi công ty thành lập, gã khổng lồ Google của Mỹ đã tìm đến Việt Nam để đàm phán mua công ty và công nghệ của Socbay. Đồng thời đề nghị các thành viên sáng lập công ty sang Mỹ làm việc. Vốn coi Google là một hãng hàng đầu thế giới về tìm kiếm nên khi họ tìm đến, Tài cũng như các bạn đều không giấu được sự sửng sốt. “Ai cũng trầm trồ và nghĩ đến một tương lai sáng lạn, làm việc ở trời Tây và cọ xát với phong cách quản lý điều hành kiểu Mỹ”, Tài kể. Sau quá trình đàm phán và thương lượng, 5 thành viên công ty quyết định nhận lời và khăn gói quả mướp sang trời Tây. Họ mang theo nhiệt huyết của tuổi trẻ, cùng với niềm hy vọng về tương lai tươi sáng.
Những ngày sống trên đất Mỹ, làm việc trong tập đoàn mà họ cho là thiên đường không những là của giới công nghệ mà là còn cả thiên đường của cuộc sống trong mơ, họ được tiếp xúc với các chuyên gia của Google trong những đàm phán về công nghệ và kinh doanh, tiếp xúc với Tổng giám đốc Google - Eric Schmidt. Lúc bấy giờ, giá trị công nghệ của nhóm được định giá lên tới hàng chục triệu USD, cả 5 thành viên Socbay được hứa hẹn mức lương 8.000 đôla cùng với xe hơi, nhà ở, các khoản chi tiêu hằng ngày. Tài cùng những người bạn của mình cảm giác như trong cuộc đời này chẳng có sự ưu ái nào lớn hơn dành cho họ.
Thế rồi, những ngày kế tiếp, cả 5 chàng trai mới bắt đầu cảm nhận được những khác biệt, không chỉ về khí hậu, múi giờ. Và họ như thấy mình lạc lõng giữa đất nước mà người ta vẫn gọi là thiên đường. “Ngày buồn ngủ díp mắt, tối lại thức chong chong, khi quen được môi trường, sinh hoạt mới cũng là lúc bọn em chuẩn bị về nước. Bọn em đấu tranh tư tưởng ghê gớm giữa nhận lời mời làm việc với việc trở về VN để tiếp tục duy trì ước mơ xây dựng cái của riêng mình”, Tài kể.
Trước lựa chọn gần như sinh tử như vậy, bên họ không có bất cứ sự hậu thuẫn nào từ các bậc đàn anh đi trước. Cha mẹ người thân chỉ có mỗi lời động viên an ủi rằng: Tùy các con quyết định. Trong khi với một sinh viên vừa ra trường, khoản tiền lớn đó và với mức lương 8.000 đôla một tháng quả là ghê gớm. Sự giằng co tưởng chừng như vượt quá sức chịu đựng của lứa tuổi 22 của họ lúc bấy giờ lúc bấy giờ. Họ đứng trước sự lựa chọn: Nếu làm cho Google với công việc theo thỏa thuận, cả đời Tài và các bạn không phải bận tâm đến tiền. Còn nếu về Việt Nam, cậu và các bạn sẽ phải xây dựng công ty từ những ngày đầu, chật vật, vất vả mà giống như một canh bạc, chưa biết thắng hay thua.
“Có một yếu tố gần như là sống còn khiến bọn em lựa chọn con đường trở về VN, từ chối lời mời của Google đó chính là tình bạn. 5 đứa bạn em chơi với nhau từ bé và lớn lên bên nhau, nếu ở VN chúng em vẫn tiếp tục làm việc với nhau, còn nếu làm cho Google, 5 đứa sẽ được phân công 5 công việc khác nhau, điều này khiến chúng em lo sợ nhất”, Tài nhớ lại.
Phó tổng giám đốc của Socbay - Hồ Minh Đức cũng chia sẻ: “Khi thực sự va vấp với cuộc sống, có chút bươn chải trên thương trường, bọn em hiểu rằng có những điều không thể mua được bằng tiền”.
Google đặt vấn đề mua lại Socbay cùng với việc mời các thành viên trong nhóm sang Mỹ làm việc, Đức cho rằng cái mà gã khổng lồ này cần không phải công ty mà là con người. Bởi hồi đó, Socbay mới ra đời được 3 tháng và hầu như chưa có doanh thu. Hiểu được điều này, 5 chàng trai xứ nghệ cho rằng chẳng phải cứ đâu trên đất Mỹ mà bằng sự đoàn kết của mình, nhóm cậu vẫn có thể đi đến đến tận cùng với sản phẩm của mình, muốn được độc lập.
Quả nhiên, sau hơn 2 năm phát triển, với khởi đầu 5 “lãnh đạo kiêm nhân viên”, đến nay nhân sự của công ty đã lên tới 125 người và mạng lưới cộng tác viên rộng khắp. Hệ thống Socbay đang cung cấp các dịch vụ tìm kiếm web, nhạc MP3, tra từ điển trực tuyến đa ngôn ngữ, rao vặt và địa điểm. Ngoài ra, Socbay còn cung cấp cho cộng đồng mạng một loạt các sản phẩm mới với nhiều tiện ích: Cổng thông tin Socbay Travel tiếp thị điện tử cho doanh nghiệp du lịch, Socbay iMedi - Cổng thông tin tìm kiếm và giải trí trên di động với số lượng người dùng lớn nhất hiện nay ở Việt Nam.
“Niềm vinh hạnh nhất của chúng em đó là công nghệ Việt được khẳng định, chúng em đã triển khai thành công công nghệ của mình để phục vụ cho Chính Phủ, các tập đoàn lớn của Việt Nam như VinaPhone, MobiFone, Viettel. Công nghệ Socbay đã được các tập đoàn như Nokia, Samsung… áp dụng trong các sản phẩm chiến lược của mình”, Tài tâm sự
“Điều chúng em mong muốn nhất là sản phẩm của công ty được nhiều người sử dụng, đó là tiêu chí của sản phẩm thành công”, các thành viên sáng lập của Socbay cho biết.
Và giờ đây khi công ty cứng cáp và đi vào hoạt động ổn định, Tài cũng như các bạn tự hào khoe rằng: Sự trở về Việt Nam là sáng suốt. Họ vẫn làm việc cùng nhau để đang hiện thực hóa giấc mơ xây dựng một thiên đường mạng kiểu Mỹ ngay trên đất Việt.

Theo VNexpress