Hiển thị các bài đăng có nhãn thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

20/9/10

QUÊ HƯƠNG ANH

Trích tập Thơ MỘT THỬO của nhà thơ Ý TIÊN HẠNH do NXB Văn Nghệ XB năm 2009


    QUÊ HƯƠNG ANH


Quê hương anh Quãng Ngãi - miền Trung
Anh đưa em về thăm quê anh nhé
Miền Trung nghèo nhưng vẫn ung dung
Chan chứa tình, cảnh sắc đam mê.

Chùa Núi Ấn giếng sâu không đáy
Em nguyện cầu mãi mãi bên anh
Sông Trà Khúc uốn mình vùng vẫy
Chợt rợn người dòng nước trong xanh.

Anh dắt em đi trên cát trắng
Bờ biển đẹp, nước vờn sóng vỗ
Tóc em bay anh vuốt nhẹ nhàng
Biển Mỹ Khê tuyệt vời trong gió.

Cảng Sa Kỳ em thấy không em?
Tôm cá đó đưa đi khắp chốn
Những cánh đồng thẳng tắp êm đềm
Đang vẫy gọi đơi bờ thôn xóm.

Hoang sơ quá Ghềnh đá nhánh sông
Núi và cây che bóng tứ bề
Từng mõm đá em trèo giỡn sóng
Bao trai gái đã mãi không về.

Quê hương anh em thấy đẹp không?
Em sẽ là người con đất Quãng
Ăn tép tỏi Lý Sơn ấm lòng
Của cát trắng biển trời hùng dũng.

Anh mong quê hương thay áo mới
Dung Quốc về năng động nông thôn
Như ánh sáng Xã Đèn soi rọi
Bậc thang từ biển tới núi non.

Quê hương anh, đẹp nhất đó anh!
Em thích nhất con người bình dị
Gặp em cứ vỗ đầu : “tội quá”
“Tội” là thương , là được ….lạ kỳ!

“Em sẽ về đây nhiều lần nữa
Bởi là nhà là phải về thôi !”
Anh lén nhìn em qua khe cửa.
Con gà đến mổ chân- anh cười!

10-2009

17/9/10

THƠ -Ý TIÊN HẠNH


Trích tập Thơ MỘT THỬO của nhà thơ Ý TIÊN HẠNH do NXB Văn Nghệ XB năm 2009

QUÊ HƯƠNG ANH


Quê hương anh Quãng Ngãi - miền Trung
Anh đưa em về thăm quê anh nhé
Miền Trung nghèo nhưng vẫn ung dung
Chan chứa tình, cảnh sắc đam mê.

Chùa Núi Ấn giếng sâu không đáy
Em nguyện cầu mãi mãi bên anh
Sông Trà Khúc uốn mình vùng vẫy
Chợt rợn người dòng nước trong xanh.

Anh dắt em đi trên cát trắng
Bờ biển đẹp, nước vờn sóng vỗ
Tóc em bay anh vuốt nhẹ nhàng
Biển Mỹ Khê tuyệt vời trong gió.

Cảng Sa Kỳ em thấy không em?
Tôm cá đó đưa đi khắp chốn
Những cánh đồng thẳng tắp êm đềm
Đang vẫy gọi đơi bờ thôn xóm.

Hoang sơ quá Ghềnh đá nhánh sông
Núi và cây che bóng tứ bề
Từng mõm đá em trèo giỡn sóng
Bao trai gái đã mãi không về.

Quê hương anh em thấy đẹp không?
Em sẽ là người con đất Quãng
Ăn tép tỏi Lý Sơn ấm lòng
Của cát trắng biển trời hùng dũng.

Anh mong quê hương thay áo mới
Dung Quốc về năng động nông thôn
Như ánh sáng Xã Đèn soi rọi
Bậc thang từ biển tới núi non.

Quê hương anh, đẹp nhất đó anh!
Em thích nhất con người bình dị
Gặp em cứ vỗ đầu : “tội quá”
“Tội” là thương , là được ….lạ kỳ!

“Em sẽ về đây nhiều lần nữa
Bởi là nhà là phải về thôi !”
Anh lén nhìn em qua khe cửa.
Con gà đến mổ chân- anh cười!

10-2009

1/7/10

THƠ -Ý TIÊN HẠNH


Trích tập thơ MỘT THỬO của nhà thơ Ý TIÊN HẠNH do NXB Văn Nghệ XB năm 2009

NGHỊCH LÝ

Anh không đến, sao anh lại không đến
Còn giận em hay anh đã quên xưa
Quên ánh mắt anh nhìn em trìu mến
Quên những lần anh buồn giữa cơn mưa

Anh biết không đêm đêm em thầm nhớ
Khắc hình anh giữ kĩ mãi trong lòng
Ngày giã biệt anh sầu đau mộng vỡ
Chắc riêng em nước mắt chẳng thành dòng?

Trời-đất ơi!...Em anh là trời-đất
Mãi không xa nhưng vẫn mãi xa rời
Bởi trời đất đôi đàng đôi sự thật
Lý tưởng đành ngăn cách đứa đôi nơi

Anh không đến,em xin anh đừng đến
Đừng hờn em lặng lẽ dưới mưa tuôn
Dòng nghịch cảnh em anh đành lỡ bến
Mình trở về nhớ mãi kỷ niệm buồn.

04-02-1993


NGÀY ĐẦU VÀO LỚP MỘT

Hôm nay Như Ý vào lớp Một
Mẹ và ba không ngớt bồi hồi .
“Con dậy sớm, dậy đi thôi!”
Mắt nhắm mắt mở ôi rồi nước mắt!

Mẹ loay hoay chuẩn bị tất bật
Mắt tròn xoe con thật ngỡ ngàng
Váy xanh, áo trắng đàng hoàng
Giày thơm mùi mới, kẹp vàng nơ hoa.

Con phụng phịu:”Mẹ đưa đi nhá!”
Ba không chịu: “Để ba đưa đi!”
Con nước mắt, cứ ngồi lì
Mẹ đành xuống nước: “Ý gì xấu ghê!”

Đến trường con níu tà áo mẹ
Mắt hai hàng rơi nhẹ má hồng
Bực mình mẹ tỏ như không
Đưa con vào lớp trong lòng mong lung.

Giờ về mẹ hồi hộp trông ngóng
Thật lạ sao thấy bóng con yêu
Mẹ ôm con thương quá nhiều
Mẹ mong Như Ý một điều “GIỎI” hơn!

09-2009

VỀ

Trời hanh nắng dịu dàng che ô cửa
Chiếc lá xanh ve vẩy chiếc lá vàng
Con đường nhỏ chở lòng mình năm tháng
Góc phố nào hoa nở rộ ngày xưa?

Mây bay qua hỏi ta về sao rứa?
Ta mĩm cười về chỉ một mình thôi!
Tại nhớ mây nhớ bầu trời nên nỗi
Nhớ vui buồn theo cái nắng ngày qua.

Nếu hôm qua trở lại ngay hôm nay
Thì trong gió tiếng cười vang tiếng hát
Bụi cỏ dại sẽ cùng ta vuốt cát
Bước chân hồng là tiếng trống ngân lên.

Ta trở về dù rằng không nên đến,

Cái gì qua hãy để nó trôi qua.
Một mình ta lạc lõng một mình ta!
Tát mặt ta-gió mới hả dạ mình!


2008