THƠ -Ý TIÊN HẠNH

Trích tập thơ MỘT THỬO của Ý TIÊN HẠNH(TIGERHANH)  
do Nhà xuất bản Văn Nghệ XB năm 2009

 
MNG MƠ

Mng mơ… tơi vn mng mơ
Áo ai xa vng ngn ngơ trong lòng.
Mộng mơ … đôi mắt sa dòng
Xuân về xanh thẳm lưu phong một thời
Biết ai trong gió muôn đời
Mộng mơ… tiếng thở dâng lời năm xưa
Mộng mơ… ánh mắt trong mưa
Râm ran tiếng pháo giao thừa nhớ ai
Mộng mơ-một cánh hoa mai
Mộng mơ…có phải tiếng ai năm nào
Mộng mơ ôi chỉ ngọt ngào
Nhưng sao tim nhỏ nghẹn bao thẫn thơ.
Mộng mơ… tôi vẫn mộng mơ
Dẫu rằng tôi biết bao giờ còn đâu!

Năm 1991





MẮC CỠ

Lung linh trước gió nắng màu mới
Mắc Cỡ thơ ngây một lẽ đời
Sương vuơn lá thắm ngàn đôi mắt
Ngạo nghễ riêng đây lạnh khối đài

Mây giăng tơ trắng hồn thơ mộng
Mắc Cỡ ung dung một mãnh lòng
Muôn hoa khoe sắc làn hương thoảng
Mắc Cỡ ngẫng mình trong mắt trong

Mắc Cỡ phải chăng là mắc cỡ
Chẳng biết nơi nào cõi giăng tơ
Thế giới trao mình -cành  Mắc Cỡ
Chỉ riêng mình, chớ mãi ngẫn ngơ!

Năm 1991






KHÁT VỌNG

Ta muốn reo vui muốn ca lên mãi
                   Dẫu gục đầu gào thét giữa biển khơi
Cho sóng giục cho tim ta trỗi dậy
Ướp vào môi niềm khát khao muôn đời

Mây đã bao lần mây đã nhởn nhơ
Sóng đã bao lần sóng mãi nhấp nhô
Ta đã bao lần ta mãi ngẫn ngơ
Om trong lòng ước vọng của tuổi thơ

Năm 1991





ĐÊM BUỒN

Đen ngòm vùng trời khuya tạnh
Mình tôi âm thầm gác lạnh
Tàn canh gieo buồn ngõ cạnh
Giấc riêng mình nước mắt quanh

Đêm nay buồn ai hiểu chăng?

Năm 1991






TIẾC NUỐI

Đã bao lần ta ngồi ở nơi này
Nhắm mắt lại cho lùi vào dĩ vãng
Đã bao lần ta mù rồi lại thấy
Biển mênh mông hay sa mạc hoang tàn

Anh biết không những đêm dài lạnh giá
Buồn bao giờ lại chọt thấy vui hơn
Trong cơn say ngỡ mình là tất cả
Bỗng điên khùng trong ánh mắt héo hon

Giờ nơi đây sương rơi mờ lối cũ
Gío qua nhanh mây lặng lẽ đi về
Ta gục đầu đem tâm tư hờn giỗi
Không gian này sao dài quá lê thê.

Năm 1991





CÓ MỘT
    NỖI BUỒN

Bài kiểm tra phát ra
Kẻ hớn hở người la
Ta cúi đầu im lặng
Điểm mười nào nở hoa

Tờ giấy nào lần đầu
Ta lén giấu cho mau
Lệ vội nhòa khóe mắt
Lồng ngực chợt nén đau

Nhìn cô ta không giám
Ngó bạn chỉ lặng thôi
Mắt như tìm chỗ trốn
Thẹn thùng nhủ lần sau

Lần đầu bị điểm kém
Nỗi buồn sẽ bao đêm
Mong chỉ là kỉ niệm
Tô điểm mười đẹp thêm

Năm 1991









14-10-1974

Mười bốn, tháng mười, một chín bảy tư,
Ta chào đời mang tiếng khóc oa oa,
Hạnh phúc, khổ đau, lắng đọng kiếp người,
Lối gian trần ôi vọng mãi ai ca?

Bọc hồng phủ kín thân ta nhỏ bé,
Giữa gío ngàn ta một nỗi nơi xa,
Cuộc đời này nghĩa lý gì có hé,
Chẳng nghĩa gì nhưng ai cũng thiết tha.

Ta dang tay biết có mình may mắn ?
Bước đường đầu đã lắm ngã cheo leo.
Đường khối ụ ta phải là hoa thắm!
Hạnh phúc nơi nào ánh mắt trong veo?!

14-10-1991






SAO LẠ HÔM NAY

Thằng ngốc, thằng ngố
Con ngốc, con ngố
Hai ta bô bô
La cười lố nhố

Giờ sao xấu hổ
Miệng như dính hồ
Thẹn thùng không ngó
Ai ngồi bâng quơ
Hình như má đỏ
Hình như làm ngơ
Ta sao quá khờ
Gặp người lại sợ
Vụng về lớ ngớ
Nói toàn vẫn vơ

Ngày xưa còn đó
Ngố quá vậy ơ
Lớp bụi chưa mờ
Mình sao bỡ ngỡ?

Năm 1992










HỘI NGỘ

Gặp nhau đây sao chẳng nói nên lời?
Ngày xa cách phải chăng ngày tiếc nhớ?
Lần hội ngộ phải chăng lần gặp gỡ?
Mắt nhìn trao thương nhớ mãi nghìn đời?

Năm 1992





Em có nghe?

Em có nghe từng đêm
Tiếng yêu thương ngọt ngào
Nơi đâu làn gío ấm
Một tiếng nhớ xôn xao

Em có nghe lời ru
Giấc mơ em mộng chờ
Mưa giăng từng lối phủ
Ướt lại nỗi bơ vơ

Em ơi em từng đêm
Dẫu xa xôi một đời
Em ơi lời âu yếm
Lặng lẽ kiếp chơi vơi.

Năm 1992





Vì sao ?

Vì sao em lại nhớ anh,
Biết chăng nỗi nhớ anh dành cho em?
Cớ sao em lại âm thầm,
Bâng khuâng nhớ nhớ êm đềm mộng mơ?
Mộng mơ rồi lại vẫn vơ,
Sao sao lạ lạ ngẫn ngơ trong lòng.
Gặp nhau chưa thỏa đôi dòng,
Xa nhau-lâu quá, em mong từng giờ.
Rồi hay gặp lại làm ngơ,
Anh chào anh hỏi.Em chờ ai đâu?
Thẹn thùng như mãi về sau,
Em cười em giỡn, anh nào hay chăng?
Để rồi em cứ băn khoăn,
Có không anh cũng biết rằng nhớ em?

Năm 1992








Chờ mẹ


Trong cơn mưa con tìm bóng mẹ
Mưa chiều qua, tối đã theo về
Đường ngập nước, người qua vắng lặng
Đèn gợi buồn con phố lê thê.

Giờ nơi đâu mẹ còn vất vả
Mưa hờn giăng tắm đẫm muôn nhà
Mẹ lặn lội âm thầm góc chợ
Có chờ mong mái ấm xa xa?

Mưa cứ rơi, rơi hoài hối hả
Con cố nhìn-nhòe trắng nước sa
Nuôi đời con mẹ giành đầy cả
Suốt đời mình mãi mãi bôn ba!

Năm 1992






Git lòng

Mưa li rơi trên gi,
Mưa li hn trên tay
Mưa su đan tóc ri
Mưa cho nh thương đy.

Ngòai tri mưa trên ph
Nơi này mưa riêng ai.
Ta cùng tri nc n
Tình đâu trong đêm dài ?

Dòng đi quay tiếc nui,
Thi gian còn đi mong?
Ta tìm ai khp li.
Gi còn đây git lòng.

Bun gieo tng git nước,
Bun gieo tàn đôi môi,
Ng chân ai nh bước,
Sao người ơi đâu ri?

Mưa tri nhòa li cũ.
Mt ta nhòa bóng xưa.
Hi người còn có nh ?
Chiu mưa sao cho va ?

Năm 1992





Trc tr

Ta gặp nhau hôm nay,
Gieo giọt buồn bất tận.
Ta hẹn nhau nơi ấy,
Thiên đàng hay vương âm?

Một nỗi nhớ bâng khuâng,
Một tiếng lòng sao lạ,
Chưa kịp hóa trào dâng.
Tiếng thương đành hoang dã!

Trời xui ta gặp nhau,
Hôm nay thế rồi hết?
Nắm gì trong tay đau?
Lệ ta về giống hệt?

14-10-1992







Hoài xuân

Đã mấy lần xuân cứ ngỡ thu
Đem hoa vội vứt dưới trăng lu
Để rồi nức nở vàng theo lá
Ngậm ưu phiền của nỗi riêng tư.

Mùa thu ơi hỡi mùa thu ơi
Ta sợ từng ngày của lá rơi
Ai ơi nhặt giúp hàng cây đổ
Đây sắc lá vàng buồn nắng phơi.

Xuân ơi xuân hỡi xuân nghe chăng
Ta kêu rát cổ cớ sao ngăn
Đêm đêm mắt buốt hàng châu nặng
Bỏ gối nhìn ra xuân có giăng?

Giờ đây còn lại chì mình ta
Với khúc nhạc đâu thoảng thoảng xa
Mọi vật-Xuân?-Thu?-Đông?-Hạ nhỉ?
Tròn to đôi mắt ngỡ không ra?

10-1992






Thầm

Ta đợi ai
Trước cổng trường giờ về.
Từng ngày thế
Nhưng về vẫn chỉ riêng ta.

Bao tà áo bay qua thướt tha
Một tà áo vô tình dừng lại
Một tà áo vô tình thơ dại
Ta ngẫn ngơ.

Xe lăn bánh bơ vơ
Lặng thầm.

Ai đang ngâm
Khúc ca buồn học trò ngớ ngẫn
Những ngã đường lẫn thẫn
Một mình với rung động trào dâng.

03-01-1993






Nghịch lý

Anh không đến, sao anh lại không đến
Còn giận em hay anh đã quên xưa
Quên ánh mắt anh nhìn em trìu mến
Quên những lần anh buồn giữa cơn mưa

Anh biết không đêm đêm em thầm nhớ
Khắc hình anh giữ kĩ mãi trong lòng
Ngày giã biệt anh sầu đau mộng vỡ
Chắc riêng em nước mắt chẳng thành dòng

Trời-đất ơi!...Em anh là trời-đất
Mãi không xa nhưng vẫn mãi xa rời
Bởi trời đất đôi đàng đôi sự thật
Lý tưởng đành ngăn cách đứa đôi nơi

Anh không đến,em xin anh đừng đến
Đừng hờn em lặng lẽ dưới mưa tuôn
Dòng nghịch cảnh em anh đành lỡ bến
Mình trở về nhớ mãi kỷ niệm buồn.

04-02-1993




Một thửo

Biết giờ này anh có nhớ em không
Hay anh đang say hạnh phúc êm đềm
Bóng đêm kia đang tràn khắp mênh mông
Em buồn quá, cúi đầu cố đi tìm.

Đã qua rồi ngày tháng của năm xưa
Em và anh chung lối nhỏ đường về
Chung ước mơ và chung nỗi buồn nữa
Giờ buồn vui em anh đã ngược lề.

Còn đâu nữa cơn mưa chiều giá lạnh
Em giận anh, anh mặc bước đi về
Em nữa giận, nữa thương nhưng ương ngạnh
Để đêm mình thấy dài quá lê thê.

Bao giận hờn, bao kỷ niệm còn đây
Giấc không tròn-ngày xưa, giờ lần nữa
Sao tiếng lòng đã khác nốt sang dây
Em và anh còn gì đâu một thửo?

20-03-1993





HÃY NÓI

Em ơi hãy nói-Không yêu anh!
Hãy nói đi em anh chẳng trách
Chứ mãi làm ngơ mà chẳng nói
Lòng anh buồn giấc cũng không thành.

Anh vẫn đợi em đợi mãi mãi
Dù với em em có đợi ai
Hoa quyền quí phải nào mơ hái
Nên tình mình đã sắp phôi phai?

Em ơi hãy nói rồi quay đi
Chỉ một lời sau cơn mộng mị
Hãy nói đi em-đây sự thật
Giúp anh về sẽ cố quên đi!?

14-04-1993





Gặp lại

Gặp lại người xưa một trưa dịu nắng
Ngồi lại bên nhau sao mình chẳng nói
Lời nghẹn lời theo phố vắng mây giăng
Mình còn gì giữa dòng đời trôi nổi?

Thửo ban đầu người đây nhưng đã mất
Kỷ niệm thành dĩ vãng đã đi đâu
Mình sao quen nhưng sao như lạ thật
Mắt nhìn trao trong ánh mắt hoen sầu

Con đường đã rẽ chia thành hai ngã
Trách gì ư, còn có nghĩa lý gì
Thửo ban đầu mình biết nào ai đã
Lần gặp lại mình muốn nói những gì?

01-07-1993






Chiếc nhẫn

Lần cuối cùng ta cầm chiếc nhẫn
Đặt lên tay ngắm mãi tần ngần
Kỹ vật cũ còn chăng tiếc nhớ
Hãy về cùng cát bụi vô nhân

Chiếc nhẫn yêu ơi ai đã tặng
Thửo ban đầu mộng ước ta mang
Giờ hôm nay nhẫn còn nằm lại
Chỉ gieo buồn rộng tỏa thênh thang

Một mai trong sắc hồng nắng dậy
Chắc có một mình một chút say
Nhẫn yêu mi nói gì không nhỉ
Có tiếc bàn tay đã từng ngày?

01-07-1993





Hão huyền

Đừng mộng nữa, đừng mộng nữa, ai ơi
Oi sợ lắm, ôi sợ lắm, đừng mà
Còn gì nữa, còn gì nữa, hết rồi
Đã hết thật rồi, đã mãi bay xa.

Hãy về đi, về đi, đừng níu kéo
Nặng bước buồn nhưng có nghĩa gì đâu
Đời đâu phải riêng mình mang vết thẹo
Nhắm mắt hờn đừng gợi đau cho nhau

Lá trên cành và lá rụng dưới đất
Nào sánh đôi vẫy gió nắng mặt trời
Mộng làm chi để đảo điên sự thật
Để sau về thấy hụt hẫng chơi vơi

Mình xui chi cho duyên mình không trọn
Gần nhau lắm mà như xa vạn dặm
Xa vạn dặm lại như gần nhau hơn
Mộng hão huyền, hão huyền suốt trăm  năm!

27-07-1993




Lạc

Chú đi rồi, có nghĩ mình trở lại
Một phố xưa dừng bước kiếp tha phương
Hoa vẫn nở, mỗi mùa hoa vẫn đợi
Chú đi rồi ôi đã mấy mùa hương

Mưa chiều nay tiếng đàn còn hay mất
Mắt chú buồn điệu hát rớt gịot rơi
Đan giọt nước thấm sâu đời lạnh lạt
Chú hòa chăng cung bậc mãi không lời?

Đường đêm ấy sao quen mà sao lạ
Bất ngờ giao khi vẫn thấy song song
Chú đi rồi, sẽ một ngày trở lại?
Không gian này lạc vắng bóng. 
                                              Hoài mong…

   14-08-1993





Thu nhớ

Lá rụng đong đầy con phố nhỏ
Em nghe lòng lạ phút giây thơ
Chiều buông khúc dạo ngày xưa đó
Thu nào ai nhặt lá đem cho

Em đã đem về ghép nhặt mơ
Mùa thu thay lá, lá đông chờ
Em nghe lạnh lạnh mùa thu mới
Đếm lá rơi buồn chợt ngẫn ngơ

Thấm thoát thời gian dày lá chở
Năm năm-bao ấy-vẫn chưa mờ
Bao ước bao thương bao nhung nhớ
Bao giận bao hờn ghét vẫn vơ

Em lại nhặt đây một lá đổ
Vàng trong đôi mắt vàng tay mơ
Chiều nay anh thấy gì trong lá
Anh có hỏi mình-nhớ lắm ơ?

28-09-1993




Sinh nhật tôi

Sinh nhật tôi không tiệc mừng ca hát
Không bạn bè không cha mẹ đến bên
Chỉ riêng tôi lang thang trên phố nhặt
Mười chín hoa vàng đâu đó không tên

Tôi dừng lại ngắm dòng người xuôi ngược
Tôi tìm gì giữa phố xá đông vui
Gió nhẹ đưa, tóc bay, hờn chân bước
Cắn vào môi e ấp cái nhìn đời!

1993






TỜ LỊCH

Cầm tờ lịch, rồi một ngày đã qua
Ta chạnh lòng đôi ánh mắt mẹ cha
Đường dài lắm và thời gian nhích lại
Ngày trôi ngày ta níu kéo riêng ta.

10-10-1994


Không đề

Ta muốn khóc-mắt tròn khô ráo hoảnh
Ta muốn cười-lệ lại nén trào dâng
Om hời hợt bởi đời đầy khổ hạnh
Tiếc mà chi mộng số đã an phần

Kiếp thuyền trôi ngày tháng biết hôm nao
Ta vẫy gọi chút vui sầu đơn lẻ
Ước mơ hùng sóng dạt mãi lao đao
Oi tuổi trẻ gió lùa bay thổi nhẹ.

Nắm bàn tay, ta vội nắm bàn tay
Mắt gian dối nghĩ gì trong gian dối
Với chiều nay khao khát của chiều nay
Buông tiếng thở hiểu chăng ấy bao lời?

14-10-1994






 “Có & không”

Nhắm mắt cười buồn bởi “CÓ-KHÔNG”
Chữ ơi vô giác mà đau bỏng
Mộng nước tròn vo thầm vỡ vội
Bởi những vô tình bởi viễn  vong

Đừng dạy cho tôi che giả dối
Thuyết nào thuyết của những đầu môi
Oi mà vẫn biết tình là vậy
Tưởng “CÓ” mà “KHÔNG”, lại “CÓ” rồi

Bởi nghĩ “CÓ-KHÔNG” tôi lỡ thắng
Giọt rơi “CÓ”, cười “KHÔNG” vội vàng
Ngày quần quýt tâm đầu thuyết ấy
Rớt lại còn khoảng trống mênh mang.

17-11-1994




Có bao giờ
      em hiểu

Có bao giờ em hiểu
Một chút buồn anh trao
Là ngàn năm mãi yêu
Trái tim mình nhắc bảo

Ngoài trời nào thiếu gió
Hồn anh nào vắng em
Buồn luôn dâng đầy thêm
Bởi tay nào bắt được

Đời anh chưa lo trọn
Thì có gì cho em
Cuối đầu đường lẫn lộn
Ngẫn ngơ em khuất thầm

Có phải chiều đã xuống
Có phải ngày nắng lên
Bóp tay cười mong muốn
Xé tan cả bầu trời.

06-1998





Có gì !...

“Này em, phố đã chiều rồi
Chào em, mình phải về thôi nhé nào!”
Em yêu anh, anh nỡ sao?
Chia tay có phải? Làm sao thế này?
Đất trời có thấu có hay?
Bàn chân ta mất với tay bám gì?
Tiếc thay giọt mắt buồn chi!
Vì người, người có lại vì ta đâu?
Tình yêu như gió qua mau
Mình về anh nhỉ quên câu ước thề!
Có gì mà chẳng chán chê!
Giận mình, ta giận, vụng về đi thôi!
Nhoẻn cười, buông cái mím môi
Chớp nhẹ đôi mắt xua trôi dòng đời!
“Này anh, phố đã chiều rồi
Chào anh, em phải về thôi! Có gì!...”

25-04-1999






EM LẤY CHỒNG

Ngày mai em sẽ bước theo chồng!
Nơi ấy em về ai biết  không?
Nhìn áo dài hoa, hoa đơn sắc.
Cầm vành khăn nón, nón mười vòng.
Mẹ cha hạnh phúc giùm con trẻ.
Bè bạn chúc mừng cũng ngóng trông.
Vứt lại đằng sau, ai giữ lấy!
Em về bên ấy ngược dòng sông!


09-2001






LÀM MẸ

Con yêu ơi, thiên thần của mẹ                                                 
Thật tuyệt vời tiếng khóc oe oe
Như tiếng gió qua thềm thật nhẹ
Thì thầm muôn loài cùng lắng nghe

Thật tuyệt vời đôi mắt tròn xoe
Soi tình mẹ thăng trầm năm tháng
Con chúm chím đôi môi nhỏ bé
Mẹ ngất ngây dịu ngọt nặng mang

Bàn tay con mũm mĩm làm sao
Làn da thịt mịn màng thật đã
Đôi má nhỏ hồng hào hoàn hảo
Lúc giống mẹ lúc lại giống ba

Mẹ không biết sao lạ như thế
Con trong lòng sướng quá đi thôi
Nhìn con ngủ-thiên thần nhỏ bé
Làm mẹ thật rồi!Con yêu ơi!


11-2003





VỀ

Trời hanh nắng dịu dàng che ô cửa
Chiếc lá xanh ve vẩy chiếc lá vàng
Con đường nhỏ chở  lòng mình năm tháng
Góc phố nào hoa nở rộ ngày xưa?

Mây bay qua hỏi ta về sao rứa?
Ta mỉm cười về chỉ một mình thôi
Tại nhớ mây nhớ bầu trời nên nỗi
Nhớ vui buồn theo cái nắng ngày qua.

Nếu hôm qua trở lại ngay hôm nay
Thì trong gió tiếng cười vang tiếng hát
Bụi cỏ dại sẽ cùng ta vuốt cát
Bước chân hồng là tiếng trống ngân lên.

Ta trở về dù rằng không nên đến,
Cái gì qua hãy để nó trôi qua.
Một mình ta lạc lõng một mình ta!
Tát mặt ta-gió mới hả dạ mình!


                 2008
                                 




NGÀY ĐẦU VÀO  LỚP MỘT

Hôm nay Như Ý vào lớp Một
Mẹ và ba không ngớt bồi hồi.
“Con dậy sớm, dậy đi thôi!”
Mắt nhắm mắt mở ôi rồi nước mắt!

Mẹ loay hoay chuẩn bị tất bật
Mắt tròn xoe con thật ngỡ ngàng
Váy xanh, áo trắng đàng hoàng
Giày thơm mùi mới, kẹp vàng nơ hoa.

Con phụng phịu:”Mẹ đưa đi nhá!”
Ba không chịu: “Để ba đưa đi!”
Con nước mắt, cứ ngồi lì
Mẹ đành xuống nước: “Ý gì xấu ghê!”

Đến trường con níu tà áo mẹ
Mắt hai hàng rơi nhẹ má hồng
Bực mình mẹ tỏ như không
Đưa con vào lớp trong lòng mông lung.

Giờ về mẹ hồi hộp trông ngóng
Thật lạ sao thấy bóng con yêu
Mẹ ôm con thương quá nhiều
Mẹ mong Như Ý một điều “GIỎI” hơn!

09-2009








CON THI

Lần đầu con đi thi
Thi giữa học kỳ một
Lớp Một chẳng có gì!
Con làm bài cho tốt!

Cô giáo đã ôn bài
Mẹ đã cũng chỉ cách.
Con chưa hiểu thi tài
Con vô tư lách chách.

Thi xong con không biết
Có làm bài được không?
“Chắc là điểm Mười thiệt!”
Mẹ đành chờ cho xong.

Sổ liên lạc phát về
Tất cả là điểm Mười!
Ba mẹ vui sướng ghê!
Con nhìn theo mĩm cười!

Ba mẹ thưởng cho con
Con gái Giỏi mãi nhé!
Quầy đồ chơi tự chọn
Con hạnh phúc ôm về.

11-2009






QUÊ HƯƠNG ANH


Quê hương anh Quãng Ngãi-miền Trung
Anh đưa em về thăm quê anh nhé
Miền trung nghèo nhưng vẫn ung dung
Chan chứa tình, cảnh sắc đam mê.

Chùa Núi Ấn giếng sâu không đáy
Em nguyện cầu mãi mãi bên anh
Sông Trà Khúc uốn mình vùng vẫy
Chợt rợn người dòng nước trong xanh.

Anh dắt em đi trên cát trắng
Bờ biển đẹp, nước vờn sóng vỗ
Tóc em bay anh vuốt nhẹ nhàng
Biển Mỹ Khê tuyệt vời trong gió.

Cảng Sa Kỳ em thấy không em?
Tôm cá đó đưa đi khắp chốn
Những cánh đồng thẳng tắp êm đềm
Đang vẫy gọi đôi bờ thôn xóm.

Hoang sơ quá Ghềnh đá nhánh sông
Núi và cây che bóng tứ bề
Từng mõm đá em trèo giỡn sóng
Bao trai gái đã mãi không về.

Quê hương anh, em thấy đẹp không?
Em sẽ là người con đất Quãng
An tép tỏi Lý Sơn ấm lòng
Của cát trắng biển trời hùng dũng.

Anh mong quê hương thay áo mới
Dung Quất về năng động nông thôn
Như ánh sáng Xã Đèn soi rọi
Bậc thang từ biển tới núi non.

Quê hương anh, đẹp nhất đó anh!
Em thích nhất con người bình dị 
Gặp em cứ vỗ đầu: “ tội quá”
“Tội” là xinh, là được … lạ kỳ?

“Em sẽ về đây nhiều lần nữa
Bởi là nhà là phải về thôi!”
Anh lén nhìn em qua khe cửa.
Con gà đến mổ chân-anh cười!


10-2009










CON THI

Lần đầu con đi thi
Thi giữa học kỳ một
Lớp Một chẳng có gì!
Con làm bài cho tốt!

Cô giáo đã ôn bài
Mẹ đã cũng chỉ cách.
Con chưa hiểu thi tài
Con vô tư lách chách.

Thi xong con không biết
Có làm bài được không?
“Chắc là điểm Mười thiệt!”
Mẹ đành chờ cho xong.

Sổ liên lạc phát về
Tất cả là điểm Mười!
Ba mẹ vui sướng ghê!
Con nhìn theo mĩm cười!

Ba mẹ thưởng cho con
Con gái Giỏi mãi nhé!
Quầy đồ chơi tự chọn
Con hạnh phúc ôm về.

                  11-2009






NGHÈO

Ta nghèo,
Ta ít tiền,
Sao vẫn vui không muộn phiền.
Ta bất tài
Chờ vận may
Ngày qua ngày
Có gì không hay.
Nếu ta khéo
Lấy ai để nghèo?!
Nên đừng hỏi: “ Vì sao…?”
Cuộc sống này là bao!
Thế mới hay!

      11-2009






GIÀU

Ta giàu,
Tiền ta không thiếu!
Bữa cơm chiều,
Buồn tênh!
Lòng ta lênh đênh
Không có điểm tựa.
Thèm cánh cửa
Mong ta về!
Thèm bàn ghế
Kéo chân ta!
Thèm giường ra
Ôm ta mãi!
Sao vậy?
Ta giàu-ta chưa đủ?


11-2009


                              
          Ý TIÊN HẠNH